Nhân đọc
"Góp nhặt lời quê" của hàn sĩ sơn dã cuồng nhân :" Đời
- một sân khấu lớn và mỗi con người không ai chưa từng là nghệ
sĩ" trên Facebook thấy có điều thú vị nên muốn chia sẻ với
mọi người.
viết từ cõi đọa...
22 Tháng 3 2014 lúc 9:37
22 Tháng 3 2014 lúc 9:37
CÕI ĐỌA…
viết nhân một câu chuyện kể…
viết nhân một câu chuyện kể…
Bình minh
trở giấc tô màu mới,
Vẽ mặt nhìn nhau sắm lại tuồng…
Vẽ mặt nhìn nhau sắm lại tuồng…
Sân khấu
ngày lên rực sắc màu,
Mặt tô vẻ mặt lạnh nhìn nhau!
Cười trong giả dối ngàn câu ảo,
Khóc giữa hư vô vạn giấc nhàu!
Sống thật thẹn lòng không trọn sắc,
Bước quanh vô lực lại thêm nhòa!
Nhìn người ta lại nhìn ta nữa,
Nghẹn giữa trăm năm lạc lối vào…
Mặt tô vẻ mặt lạnh nhìn nhau!
Cười trong giả dối ngàn câu ảo,
Khóc giữa hư vô vạn giấc nhàu!
Sống thật thẹn lòng không trọn sắc,
Bước quanh vô lực lại thêm nhòa!
Nhìn người ta lại nhìn ta nữa,
Nghẹn giữa trăm năm lạc lối vào…
An Xuyên
22.03.2014
hàn sỹ sơn dã cuồng nhân
hàn sỹ sơn dã cuồng nhân
góp nhặt lời quê:
nhân nghe câu chuyện của một chị bạn vừa bị một người bạn chơi xấu vì tranh một chữ lợi, đắng lòng!
nhân nghe câu chuyện của một chị bạn vừa bị một người bạn chơi xấu vì tranh một chữ lợi, đắng lòng!
Đời – một
sân khấu lớn, và mỗi con người, không ai chưa từng là nghệ sĩ! Khi bình minh ló
dạng, tô mặt khoác xiêm, vén màn bước vào sân khấu, diễn ngàn vai với ngàn sắc
thái, mãi thành quen nên quên cả cái cảm xúc thật của mình, đôi khi mặt cứ trơ
ra để chờ một vai diễn, các búi cơ co giản tùy thời cho hợp với khóc cười trên
nền sân khấu mông lung không kịch bản…đoạn đường mấy mươi năm mưu sinh vai oành
một gánh, diễn cho hết cuộc đời để chờ một hơi thở nhẹ đưa mà trả cho xong một
kiếp…
Kiếp hồng
trần lạc lối,đường trần ai giấc đọa đã trót vào, ừ thì thôi một phen cười ngất
khi đoạn kết của một vở tuồng vừa hạ, ta lại đón chờ cho vai diễn tiếp theo…
Đời – sân
khấu lớn của muôn nghìn vai diễn, nhưng chưa từng có một kịch bản bao giờ…
Thích
Bình luậnChia sẻ
• Lam Ngoc Ha và 8 người khác thích điều này.
•
An Lạc Hạnh: Thay vì làm 1 diễn viên tại sao không làm 1 khán thính giả phải vậy không thầy Sơn Dã Cuồng Nhân? Bài viết của thầy Sơn Dã sao cùng cảnh ngộ của An Lạc Hạnh thấy mủi lòng quá thầy Sơn Dã à. Thôi Kệ...............
6 giờ trước • Thích
•
Sơn Dã Cuồng Nhân có lẽ khó mà làm khán giả được chị An Lạc Hạnh à, hihi, đệ nhớ cụ Ưng Bình từng có 2 câu thơ "thưở ra sân khấu không làm rộn, lúc hạ vai tuồng ít hổ ngươi" đến người như cụ còn ko ra được nữa là mình chị nhỉ?!
6 giờ trước • Thích • 1
•
An Lạc Hạnh: Thôi thì phát nguyện làm 1 khán thính giả vậy thầy Sơn Dã Cuồng Nhân nhỉ?
6 giờ trước • Thích
•
Duyệt Thị Trang: Vì thế DTT chỉ thích đọc 2 câu trước đó: "Rượu có mùi hương nên uống mãi. Thi là thuốc bổ cứ ngâm chơi." Thôi kệ, ra sân khấu làm gì cho mệt.
3 giờ trước • Thích • 1
•
Sơn Dã Cuồng Nhân: dạ, Đình rất cảm ơn và lấy làm vinh hạnh khi được Thầy Duyệt Thị Trang sang nhà phẩm thơ cùng ạ! Đình cũng rất thích hai câu ấy, nhưng việc không ra sân khấu thì ngẫm lại cũng khó, nên chăng chọn một vai tuồng nào ít "làm rộn" để không phải "hổ ngươi" thôi, chứ Đình không dám mơ vượt ngoài nữa ạ! Từ lâu nghe tiếng Thầy Cô là bậc cao nhân thế ngoại, như cánh hạc ly trần cất tiếng tận cửu trùng thiên, Đình rất là ngưỡng mộ, hôm tình cờ gặp Thầy Cô tại tư gia GS Trần Văn Khê đêm đàn ca tài tử, nhưng vì đêm đã muộn lại chưa từng bái phỏng Thầy Cô nên không dám mạo muội đến chào hỏi, âu cũng là thất lễ! Kính Chúc Thầy Cô và các anh chị luôn tìm được niềm vui giữa hồn quốc nhạc, trân trọng!
2 giờ trước •
•
·
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét