Tuần qua Trang Duyệt Thị nhận được một giòng tin.: “ Thầy ơi, con tên là Leng Keng ở ngoài Hà Nội muốn đặt mua một cây đàn Tranh có chữ ký của thầy và một câu thầy viết cho con.
Trời ! chữ ký thì dễ, còn viết một câu cho người xa lạ chưa từng gặp mặt thì không dễ chút nào. Nhưng rồi mọi việc cũng xong. Sáng nay mở hộp thư mà thấy quả đất tròn.
“Một người bạn của con vừa mới mua đàn do thầy làm, chị ấy rất vui ( chị tên là Huyền nhưng biệt danh là Leng Keng như tiếng gió thổi), hai chị em con trò chuyện thường xuyên lắm, chị Huyền là người thích đi đây đó, thích giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh ở vùng cao,... Hai chị em rất hợp nhau nhưng chưa bao giờ gặp mặt mà chỉ viết thư cho nhau, cách đây khoảng 1 năm chị đọc mấy bài báo về con nên đã liên lạc, rồi từ đó hai người cảm thấy như là bạn từ kiếp trước, luôn đồng điệu về tầm hồn, đã kết bạn . Lúc nào gặp thầy rồi con sẽ kể cho thầy nghe nhiều về chị nữa.
Vậy là chẳng mấy chốc là con sẽ được gặp gia đình, bố mẹ của con và sẽ gặp gia đình thầy nữa. Đợt này con đang rất bận vì nhiều bài vở, kì thi cuối vào 15/12, nhưng nghĩ đến ngày về là con có động lực học và làm việc. Hôm qua chị Leng Keng chụp ảnh cây đàn và chữ kí của thầy rồi gửi cho con xem, con vui quá mà cười suốt ngày luôn, cảm thấy như mình là người nhận đàn luôn.
Con chúc thầy và gia đình sức khỏe.
Học trò Thùy Dương”
Trời ! chữ ký thì dễ, còn viết một câu cho người xa lạ chưa từng gặp mặt thì không dễ chút nào. Nhưng rồi mọi việc cũng xong. Sáng nay mở hộp thư mà thấy quả đất tròn.
“Một người bạn của con vừa mới mua đàn do thầy làm, chị ấy rất vui ( chị tên là Huyền nhưng biệt danh là Leng Keng như tiếng gió thổi), hai chị em con trò chuyện thường xuyên lắm, chị Huyền là người thích đi đây đó, thích giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh ở vùng cao,... Hai chị em rất hợp nhau nhưng chưa bao giờ gặp mặt mà chỉ viết thư cho nhau, cách đây khoảng 1 năm chị đọc mấy bài báo về con nên đã liên lạc, rồi từ đó hai người cảm thấy như là bạn từ kiếp trước, luôn đồng điệu về tầm hồn, đã kết bạn . Lúc nào gặp thầy rồi con sẽ kể cho thầy nghe nhiều về chị nữa.
Vậy là chẳng mấy chốc là con sẽ được gặp gia đình, bố mẹ của con và sẽ gặp gia đình thầy nữa. Đợt này con đang rất bận vì nhiều bài vở, kì thi cuối vào 15/12, nhưng nghĩ đến ngày về là con có động lực học và làm việc. Hôm qua chị Leng Keng chụp ảnh cây đàn và chữ kí của thầy rồi gửi cho con xem, con vui quá mà cười suốt ngày luôn, cảm thấy như mình là người nhận đàn luôn.
Con chúc thầy và gia đình sức khỏe.
Học trò Thùy Dương”
Thì ra con người xa lạ này cũng là một nhân vật thân thiết của Thùy Dương, một bạn trẻ mà Trang Duyệt Thị cũng chưa từng gặp mặt:"Thầy Vĩnh Tuấn, con thật may mắn khi được thầy nhận làm trò, rồi đây khi con về nước con sẽ cố gắng hết sức mình để có thể hiểu hết lời thầy giảng, dù chưa được học dưới sự giảng dạy trực tiếp của thầy một ngày nhưng con có cảm giác thầy trò mình đã có cơ duyên từ kiếp trước."
Bổng dưng được kết nối “NHƯ LÀ TỪ KIẾP TRƯỚC” với các bạn thật là vui. Vâng, chúng ta hãy cùng nhau cất tiếng đàn cho “gió cuốn đi” nhé.
Bổng dưng được kết nối “NHƯ LÀ TỪ KIẾP TRƯỚC” với các bạn thật là vui. Vâng, chúng ta hãy cùng nhau cất tiếng đàn cho “gió cuốn đi” nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét