Hôm nay ngồi giữa chốn ngàn lau cô tịch, đọc được một trích
đoạn trên giòng thời gian của Tần Tranh mà hốt nhiên tự ngộ ra nhiều điều.
“Khi pháp
sự xong, hai thầy trò trở về tịnh thất. Trên đường tình cờ chú gặp một cô gái
độ mười bảy, mười tám tuổi, thân thể dịu dàng, vẻ mặt xinh đẹp. Chú trân người
mà nhìn, không chịu đi. Thầy tỳ kheo ngó lại biết việc nên nói, “Đi mau chớ cọp
đồng nó bắt nó ăn mất hồn xác đó!”
Chú sa di miễn cưỡng ra đi. Nhưng khi về tới tịnh thất thì quên ăn, biếng ngủ, vẻ mặt bơ phờ như người mất hồn. Thầy tỳ kheo thấy thế, hỏi, “Sa di, con sao như thế?”
Chú sa di nước mắt ràn rụa nói rằng, “Con nhớ thương con cọp đồng quá! Thà con xuống núi cho cọp đồng nuốt xác, ăn hồn con cũng được chớ sống thế này khổ lắm thầy ơi!”
Chú sa di miễn cưỡng ra đi. Nhưng khi về tới tịnh thất thì quên ăn, biếng ngủ, vẻ mặt bơ phờ như người mất hồn. Thầy tỳ kheo thấy thế, hỏi, “Sa di, con sao như thế?”
Chú sa di nước mắt ràn rụa nói rằng, “Con nhớ thương con cọp đồng quá! Thà con xuống núi cho cọp đồng nuốt xác, ăn hồn con cũng được chớ sống thế này khổ lắm thầy ơi!”
Kinh dạy: Người tu hành thoát khỏi ái dục, giới hạnh thanh
tịnh, cho đến mãn tuổi thọ là vị xuất trần La Hán.
Tổ cũng dạy: “Ái bất trọng bất sanh Ta Bà. Niệm bất nhất bất sanh tịnh độ.” Nghĩa là: Ái không nặng nghiệp thì không sanh vào cõi Ta Bà. Niệm Phật không nhất tâm thì không sanh về Tịnh Độ.
Tổ cũng dạy: “Ái bất trọng bất sanh Ta Bà. Niệm bất nhất bất sanh tịnh độ.” Nghĩa là: Ái không nặng nghiệp thì không sanh vào cõi Ta Bà. Niệm Phật không nhất tâm thì không sanh về Tịnh Độ.
Thật vậy,
nay đã qua tuổi của chú sa di nên không còn sợ “con cọp đồng” nào nó ăn mất xác
nữa rồi. Nâng bao nhiêu chén rượu / Uống với bao làn môi / Trong chữ tình thuần
khiết / Biết mình tham chưa thôi. Gặp ai đồng điệu cũng thích cụng ly, không
chỉ vì “cầm tửu” mà còn vì chữ “ái bất dục”. Trai cũng như gái, già cũng như
trẻ, xấu cũng như đẹp,” bất tùy phân biệt” mình đều thích được đem niềm vui đến
với mọi người. Ngồi đây niêm Phật mà cảm nghiệm nhiều điều. Không phải không
mong cầu về cõi Tịnh Độ mà vì quá yêu cõi Ta Bà này.
“Các học trò ơi, có nâng chén với thầy thì chỉ nhấp môi thôi nhé. Cô bị đau bao tử cũng là vì Tự Cổ Hữu Cầm Tửu đó.”
Mẹ Tần Tranh ơi, “Người đã nâng chén cùng ta” gần 30 năm không đau mới lạ. Thôi thì trước khi về trời ta mong được kết nối tri âm cùng tứ hải giai huynh đệ : “Một thoáng giây/Tao ngộ này/ Rồi mây bay..”(TV) nàng nhé !
“Các học trò ơi, có nâng chén với thầy thì chỉ nhấp môi thôi nhé. Cô bị đau bao tử cũng là vì Tự Cổ Hữu Cầm Tửu đó.”
Mẹ Tần Tranh ơi, “Người đã nâng chén cùng ta” gần 30 năm không đau mới lạ. Thôi thì trước khi về trời ta mong được kết nối tri âm cùng tứ hải giai huynh đệ : “Một thoáng giây/Tao ngộ này/ Rồi mây bay..”(TV) nàng nhé !
3 nhận xét:
Mong bác luôn mạnh khỏe. Mang niềm vui cho đời và cuộc sống.
Kính.
Cám ơn lời chúc của VanPham. Trang Duyệt Thị cũng xin chúc bạn luôn được sức khỏe, bình an.
Đăng nhận xét