“ Có tài mà cậy chi tài,
Chữ tài liền với chữ tai một vần,
Đã mang lấy nghiệp vào thân
.Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa,
Thiện căn ở tại lòng ta
.Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài
Lời quê chắp nhặc giông dài,
Mua vui cũng được một vài trống canh.
”Xin nguyện cầu chư thiên gia hộ cho hương hồn người nhạc sĩ tài hoa Phạm Duy ra đi được thanh thản.
Thư Phạm Duy (trích đoạn gởi Vĩnh Tuấn).
“Bản trường ca Me Việt Nam ngày đêm ám ảnh anh. Anh đang trong thời kỳ mang nặng đẻ đau – lúc nào cũng lên cơn sốt – lúc nào cũng bất mãn với mình – lúc nào mình cũng thấy đang vật lộn với đề tài mà mình chưa đè nó được. Khổ sở lắm nào có sung sướng gì cái nghiệp nhạc sĩ hở em. Nhưng cũng có lúc vui lòng lắm khi tư tưởng của mình trường lên trên giấy, bay bổng trên thinh không, mình bổng gặp mình, gặp hồn mình là một thú vị bất thường mà trong cuộc sống thấp hèn hàng ngày mình đánh rơi lúc nào không hay.Mẹ Việt Nam có phần III là Sông Mẹ , trong đó anh nói đến những con sông bất hiếu vì mang nhiều khát vọng mà cuộn sóng cuồn điên và vùi chôn mẹ xuống vực sâu….”
tantranh
1 nhận xét:
Suốt ngày hôm qua em nghe bản hòa tấu 'Con đường cái quan'.
.
Vĩnh biệt nhạc sỹ Phạm Duy!
.
Chúc Bác VT mạnh khỏe!
Đăng nhận xét