Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

TRỜI ƠI, HÔM NAY CON ĐẸP QUÁ

Trang Duyệt Thị vẫn quen xưng Chú và gọi mẹ cùa Tần Tranh bằng con. Nhiều người không hiểu hỏi sao lại xưng hô kỳ cục vậy. Thật ra đó chỉ là thói quen vô sự cách đây đã 30 năm rồi.
Nói đến thói quen thì rất nhiều chuyện để nói, nhưng có những thói quen thật không nên quen.
Hiện nay rất nhiều phụ nữ có thói quen bảnh mắt dậy là trang điểm, thói quen này đôi lúc kéo dài cho đến cuối đời. Các cô không hiểu được rằng đa số đàn ông chỉ thích ngắm nhìn khuôn mặt không trang điểm của người mình yêu thương. Vậy thì ta trang điểm vì ai. Nhất định sẽ có 1 ngàn lý do trả lời.
Những trẻ em ngày nay ở TP có triệu chứng bị bịnh phát phì vì có thói quen ăn quá nhiều chất đạm. Ngày nào cũng thịt cá ê hề nên không còn cảm thấy ngon miệng như những trẻ em vùng sâu vùng xa, lâu lâu mới được thưởng thức một lần. Chính cái “lâu lâu” đó là hương vị của cuộc đời mà những trẻ em no đủ ít khi được trải nghiệm.
Có những con người có thói quen ra đường thì phải đi xe hơi, ăn uống là phải vào nhà hàng sang trọng, trang phục thì nhât định phải là hàng hiệu thì mới chứng tỏ đẳng cấp giàu có, quyền lực của mình. Vì thế họ rất sợ mất đi những gì đang sở hửu. Người ta đã quên lời thánh nhân dạy :” Bất dữ nhân kỳ”. Đó là cuộc sống mong manh của kiếp người được tính qua từng hơi thở thì cớ sao mà cứ khư khư cái điên đảo mộng tưởng cho đời mỏi mệt.
Sáng nay đang làm cỏ chợt dừng tay vì nghe tiếng chó sủa, ngoảnh lại thấy có người con gái không trang điểm, tay cầm bầu hoàng hoa, tay xách hộp thịt gà, miệng cười thật tươi, thì ra mẹ của Tần Tranh đã vượt một quảng đường dài, nhưng chỉ đến được một lúc rồi quay về vì chiều nay phải dạy đàn. Xin cảm ơn nàng thật nhiều.
Giờ đây, ngồi giữa ngàn lau vừa nhắm rượu vừa gỏ linh tinh bởi tình cờ bắt gặp một câu của cô học trò viết trên FB.
“Không cần tới lúc chết, chỉ cần lúc đi tắm là trên người đã trần trụi rồi, chỉ có những gì ở trong đầu, trong tim là không mất đi bao giờ. Thầy dạy: nếu ở đời muôn sự là của chung thì chỉ có thời gian là của riêng mình mà thôi”.
Vâng, chỉ có thời gian là của riêng mình .Vì thế phải sống hết mình và ý nghĩa cho những khoảnh khắc của riêng mình con nhé.

Mỗi ngày đi phát cỏ 1 giờ. Vừa được tập thể dục vừa có được đường đi.

Cảm ơn nàng đã đến
  
Cuộc đời vẫn đẹp sao
Ngồi giữa ngàn lau mà suy ngẫm về "Bất dữ nhân kỳ".

Không có nhận xét nào: