Thấy HẢI PHƯỢNG DAN TRANH
thích phản hồi của Trang Duyệt Thị nên muốn chia sẻ với mọi người.
PHẠM THỊ HUỆ: Thôi cố gắng nhe cái răng mỗi sáng, còn cái hố đen
kia thì chôn cất cẩn thận vậy. Có cái gì đó nghèn nghẹn Ai có thể giúp mình
nuốt cái cục uất hận này cho êm xuôi không? Chỉ muốn hét lên thật to...
DUYỆT THỊ TRANG: Huệ nương ơi, không ai
cố gắng nhe răng ra cười để tìm quên lãng bao giờ. Nhe răng ra là chỉ để cắn,
nụ cười thì không được cố gắng vì nụ cười là sự biểu cảm của niềm hạnh phúc. Và
cái lỗ đen nữa, càng chôn dấu chừng nào thì càng âm ĩ chừng đó. Phải đào nó
lên, nhìn thẳng vào mắt nó, trực diện với nó, thuyết phục nó, trấn áp nó, dập
tắt nó đi. Nếu không làm được thì hãy sống chung với nó với lòng bao dung, tha
thứ và thương yêu để hóa giải cái nghiệp chướng của mình. Còn cái cục uất hận
nữa. Đó là cái cục gì thế. Nếu không phải là cục lửa, cục thuốc độc thì nhất
định TDT sẽ nuốt một cách êm xuôi cho Huệ nương. Nàng yên tâm, cục uất hận
không thể giết chết được người biết buông bỏ. Huệ nương có hét to lên cũng
chẳng giải quyết được việc gì. Thôi thì hãy vào rừng Long Thành với Trang Duyệt
Thị dựng một căn chòi bên suối, cho đến khi nào mọi sự phiền não tan biến rồi
hãy hạ sơn nhé.
20 phút • • Thích • 3
20 phút • • Thích • 3
PHẠM THI HUỆ: Cảm ơn DTT,
cảm ơn mọi người đã chia sẻ, mình sẽ sống chung với nó Nếu đó là nghiệp chướng,
một kiếp này đâu dễ gì hoá giải thôi thì ...nghĩ theo cách của ai đó, ngày mai
dù có ra sao, dù có ra sao cũng chẳng sao…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét