Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

CẢM ƠN FACEBOOK.·

Có những người chưa từng gặp mặt mà thấy thân thiết như tự bao giờ.

Diệu Ngà: "Thầy ơi khoảng 29 tháng 6 con có về VN với 2 bé. Con rất muốn học đàn nhưng ko đi vào SG được. Chị Ly có giải pháp cho con là mời thầy ra HN dạy. Hihihi. Tháng 7 thầy có ra HN với bọn con được không ạ?"

Gởi : Ly Phan “Thật tuyệt, nhất định thầy sẽ lên đường hành tẩu một chuyến vào đầu tháng 7.”

Huyen Nguyen : Duyệt Thị Trang Thầy ơi, thầy ra Hà Nội đi ạ, cho con gặp mặt thầy bái sư có đc ko thầy?

Do Yen Nga : Thầy của chị Ly Phan ! Ước gì có ngày em được diện kiến!

Đỗ Thúy Bình : “ Tương tư không thỏa mối tình thâm.” Mong sẽ đến ngày đó.

Chợt thấy có tin nhắn trên FB : Con là Diệu Ngà đây ạ. Thầy ơi, cho con ngày tháng năm sinh. Số điện thoại và hộ chiếu ạ. Thầy in vé ra nhé...

Người mua vé đang ở tận trời Tây, người nhận vé cách ngàn dăm thẳm. Trao đổi chưa đầy 5 phút. Chỉ với cái Click chuột qua FB đã cầm vé trên tay

Nhớ lại cách đây 40 năm, gọi ra nước ngoài cho người thân đôi khi chưa kịp nói, chỉ vừa kịp khóc là cúp máy hết giờ. Thế giới bây giờ xa nửa vòng trái đất, mà thấy còn gần hơn gan tấc.đã làm cho con người gần như quên đi chữ viết, quên đi sự lãng mạn của những nổi niềm. Còn đâu “Ngàn Trùng Xa Cách” còn đâu “Biệt ly nhớ nhung từ đây”, còn đâu “ Vạn lý sầu lên nối tiếp mây…” Thế nên thật là khó để tìm được một bài thơ hay một nhạc bản trữ tình đúng nghĩa trong xã hội ngày nay.

Thôi thi, tạm hóa thân đi làm ăn mày ngao du sơn thủy, lên đường bắc tiến kết nối tri âm, mong tìm gặp được những bạn đồng tâm.



Không có nhận xét nào: